CẢM NHẬN PHÚ QUỐC – ĐẢO NGỌC GIỮA TRÙNG KHƠI
Con người ta thường bất chợt có cảm xúc thân quen đến lạ thường khi đứng trước những điều thực ra vô cùng xa lạ. Có lẽ đó là nhân duyên từ kiếp trước hay chỉ đơn giản là khi đứng trước những điều đó, họ thấy bình yên và nhẹ nhõm trong tâm hồn. Và giờ đây đó là những cảm xúc đang dồn dập hiện lên trong tâm trí tôi, khi ngắm nhìn những danh lam cảnh vật tại Đảo Ngọc Phú Quốc.
Miền Bắc rét đậm vậy mà ở huyện đảo Phú Quốc lại chan hoà nắng ấm và đang là mùa có đông du khách. Chiều hôm ấy, một chiều tuyệt đẹp để ra cầu cảng Hàm Ninh. Gọi là cầu cảng, vì bà con ngư dân lấy đây là nơi tập kết tàu thuyền đánh cá, những con thuyền chở khách sang Hòn Tre và các hòn đảo khác cận kề. Chiều rộng cầu chừng hơn 2 m, không rào chắn, như một con rắn bò trườn ra biển. Gió biển mênh mông, những con thuyền đong đưa như chiếc nôi nhỏ xíu dập dềnh. Nhìn vào trong, màu của hoàng hôn đang dần xuống núi, nhuộm đỏ một màu rừng.
Cầu cảng Hàm Ninh – Phú Quốc
Ghé thăm Dinh Cậu, nó mở ra trươc mắt là mặt biển bao la lấp loáng ánh đèn từ những chiếc thuyền, lấp lánh như ngàn ngôi sao. Dinh Cậu linh thiêng, được xây trên ghềnh đá kỳ vĩ, là biểu tượng của cả Dương Đông vì vẻ đẹp và sự huyền bí của nó qua bao đời này. Tiếng cười giòn tan trên bãi biển cùng tiếng sóng biển đập vào ghềnh đá chơi vơi.
Sáng sớm chúng tôi lên đường đi dọc hết Bắc đảo. Cung đường vượt qua những ngọn dốc, khúc cua quanh co trong rừng. Dường như chỉ có hai chiếc xe của chúng tôi trên con đường đất đỏ ấy. Chạy trong mênh mông, tán rừng mát rượi làm cái hơi ẩm của không khí cơn mưa hôm qua vẫn còn hiện lên rất rõ nét. Thỉnh thoảng mặt đường gồ ghề, khi đi với vận tốc cao xe dường như không sao kiểm soát, nhảy lên như những con ngựa bất kham.
Bãi Thơm nằm phía đông bắc của đảo Phú Quốc, với những tán cây cao hàng chục mét, tầng dưới là một lớp cây màu xanh đỏ hết sức lạ mắt. Trên bãi biển, tụi trẻ đang lượm đá về bán. Chúng tôi có thể ngồi bên chúng nó, lượm được vô số ốc biển nhỏ xúi. Lượm xong, chán chê lại lấy tung lên trời.
Từ Bãi Thơm, chúng tôi đi ngang qua Gành Dầu, hôm nay biển động làm sóng hung dữ, đánh trắng xóa cả bờ biển. Gió như muốn thổi tung tất cả trên bờ hất xuống biển. Trên bờ, những bãi cỏ non xanh thẳm với từng đàn bò đang thảnh thơi gặm cỏ yên bình.
Một góc Mũi Gành Dầu – Phú Quốc
Đảo Ngọc Phú Quốc còn rất rất nhiều những nơi bình yên như thế, thực sự rất muốn tiếp tục cuộc hành trình nhưng thời gian không cho phép. Tạm biệt Phú Quốc, hòn đảo Ngọc, một hòn đảo còn rất hoang sơ cho khám phá, cho một cuộc sống bình dị và giàu có. Cho những hòn ngọc trai quý hiếm, hay những giọt nước mắm đậm đà. Cho những sôi nổi và bình yên. Cho lặng thầm và giận dữ.
CẢM NHẬN PHÚ QUỐC – ĐẢO NGỌC GIỮA TRÙNG KHƠI
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ